"Hừ… Cô về đúng lúc lắm, ra đây nói cho mọi người nghe xem nào, tôi có nói oan cô câu nào không? Cô và con trai tôi đã kết hôn bao lâu rồi? Hả? Ngày nào cũng buộc nó vào giường, không cho nó về nhà, mà cô thì cũng không được đứa con trai đứa con gái nào, cô làm vậy không thấy thẹn với liệt tổ liệt tông nhà họ Tần à?"
Vốn dĩ bà Tần đã rơi vào cảnh tứ cố vô thân, mất hết dũng khí chiến đấu rồi… Nhưng chuyện Tống Dĩ Thi về nước lại vô tình trở thành liều thuốc trợ tim của bà ta, bơm cho bà ta đầy máu để hồi sinh, lại tiếp tục cuộc sống máu chó đi bêu xấu Hoắc Miên.
Hoắc Miên không để ý đến bà ta mà đi thẳng đến cạnh Dương Mỹ Dung.
"Mẹ… Mẹ không sao chứ?"
"Mẹ không sao cả, con yên tâm đi, mẹ sẽ không chấp nhặt với loại người này đâu."