"Tôi biết, chuyện tôi đồng ý với cô rồi thì nhất định tôi sẽ làm được." Có vẻ như Tạ Quyên cũng không quên lời hứa của mình.
"Nhưng mà tôi cảm thấy vấn đề mấu chốt đó là chưa chắc Nghê Dương đã có thể dễ dàng tha thứ cho bà."
Hoắc Miên hơi lo lắng…
Tạ Quyên hơi ngẩn ra, rồi im lặng suy nghĩ…
"Gần đây nó thế nào rồi?" Hiếm hoi lắm, Tạ Quyên mới hỏi đến chuyện này.
"Cậu ấy cũng tạm được, bệnh tình ổn định… Nhưng có vẻ vẫn hơi buồn buồn… Không có hứng thú với bất kỳ chuyện gì, tôi để cho công ty sắp xếp cho cậu ấy ít công việc nhẹ nhàng, thi thoảng thì ra nước ngoài quay ngoại cảnh đồng thời kết hợp với việc nghỉ phép luôn… Nhưng những chuyện này không phải là điều quan trọng nhất, vướng mắc trong lòng cậu ấy chính là bà, là những năm tháng đã bị bà vứt bỏ."
"Tôi biết là mình có lỗi với Nghê Dương, tôi sẽ nghĩ cách để bù đắp lại."