"A lô, đàn chị."
"Tiểu Duyệt, em đến chưa?"
"Em vẫn chưa... Đàn chị, có lẽ em không thể đến được rồi." Giọng Hoàng Duyệt hơi khàn khàn.
"Sao thế?"
"Em… Em thấy không thoải mái cho lắm… Em xin lỗi."
"Vậy à, thôi không sao đâu, không thoải mái thì cứ ở nhà nghỉ đi, hôm khác chị mời em đi một mình sau."
Sau khi cúp điện thoại, Hoắc Miên hơi nhíu mày…
Bây giờ không chỉ có Chí Tân, mà Hoắc Miên cũng cảm thấy có gì đó bất thường…
Thế này không hề giống cô gái nhỏ thích náo nhiệt mà cô biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
"Cô ấy trả lời sao thế chị?" Chí Tân lo lắng hỏi.
"Cô ấy không đến, bảo là cảm thấy hơi khó chịu trong người."
"Quả nhiên là như vậy." Chí Tân hơi thất vọng.