"Nói không sợ cô tức giận, chứ Tần Sở là người đàn ông đầu tiên mà tôi thích."
"À ừ." Hoắc Miên gật đầu, không hề cảm thấy bất ngờ.
Tần đại nhân nhà cô ưu tú như vậy, được người ta thích chỉ là chuyện bình thường mà thôi.
"Năm tôi tám tuổi, tôi từng sống nhờ ở nhà họ Tần, bác trai và bác gái coi tôi như con ruột, tôi rất biết ơn bọn họ về khoảng thời gian đó. Một năm sau, tôi rời khỏi nhà họ Tần, từ đó không còn gặp mặt Tần Sở nữa, thế nhưng trong lòng tôi chưa từng quên anh đồng bọn này. À, nói không sợ cô chê cười, chứ tôi cảm thấy kiểu người như Tần Sở, chắc là sẽ không kết hôn sớm, sớm nhất cũng phải sau năm ba mươi tuổi."
"Cho nên, cô vẫn không bày tỏ hoặc là có hành động gì đó?" Hoắc Miên hỏi.