"A… nói thật, mình không cảm thấy giống chỗ nào cả."
Có thể Hoắc Miên đã quá quen với Tần Sở, cho nên liếc mắt một cái là đã có thể nhận ra loại khí chất đó…
Cô cầm điện thoại gửi tin nhắn cho Chu Linh Linh.
"Đ**… Cậu làm phù dâu thật sao? Cậu đúng là thánh mẫu đó."
Chu Linh Linh không thích Lưu Tư Dĩnh, nên cực kỳ phản đối chuyện Hoắc Miên làm phù dâu…
"Thôi xin, đây không phải là chuyện chính, OK? Cho cậu xem chồng của Lưu Tư Dĩnh, có giống Tần Sở không?"
"Sao có thể? Thua xa vạn dặm… Làm sao có được khí chất của Tần đại nhân nhà cậu, đừng đùa nữa, OK?"
"Tớ cũng biết là không giống, có thể là mọi người đồn quá lên thôi."
"Cậu bỏ phong bì bao nhiêu vậy?"
"Không nhiều lắm, hai nghìn tệ thôi."
"Như thế là không ít rồi, biết không hả? Nhớ lúc Ninh Trí Viễn kết hôn, cậu chỉ bỏ có hai trăm tệ, ha ha."
"Lúc đó tớ bỏ hai trăm mừng anh ta đã là quá nhiều rồi…" Hoắc Miên cúi đầu cười.