Thật ra trước kia Hoắc Miên hẹn hò với Ninh Trí Viễn, nhưng đối xử với tên họ Ninh kia rất khách sáo. Hai người không hề có cử chỉ gì thân mật, Ninh Trí Viễn muốn kết hôn, nhưng Hoắc Miên thì cứ trì hoãn…
Mặc dù lúc ấy cô không hề ôm hy vọng gì với Tần Sở nữa, nhưng cô vẫn cảm thấy mình không cam lòng kết hôn như vậy…
Về sau cô mới hiểu ra, hóa ra, sâu trong lòng mình, cô vẫn luôn chờ một người quay về…
Chỉ là, tình cảm ấy đã được chôn sâu tận dưới đáy lòng nên chính cô cũng không nhìn thấu.
Về sau, Tần Sở đột nhiên về nước, ngang ngược hôn cô ở buổi họp lớp. Hoàn toàn đốt cháy khát vọng trong lòng cô…
Cô yêu Tần Sở, suốt bảy năm qua vẫn yêu anh… Trước kia cô thật sự cảm thấy rất áp lực và bất đắc dĩ nên mới từ bỏ… Nếu như cho cô cơ hội chọn lại lần nữa, cô vẫn sẽ không quên Tần Sở. Vì anh cực kỳ quan trọng đối với cô, quan trọng đến mức đã chiếm lấy toàn bộ thời thanh xuân của cô.
"Em sẽ." Hoắc Miên nắm chặt lấy tay Tần Sở, nói ra hai chữ.