Hoắc Miên vẫn không nói gì, vì cô đang quay lưng về phía Hoắc Tư Dật nên anh ta cũng không biết cô đang có biểu cảm gì.
"Thằng oắt con em trai mày vẫn còn nhỏ mà cũng bắt chước người ta đi chơi gái rồi à? Nó có vốn liếng gì chắc? Mấy đồng mày cho nó còn không đủ để tao tiêu một ngày, cái xe rởm kia mà cũng gọi là xe thể thao? Nực cười chết mất… Ha ha, cơ mà con nhóc kia cũng không tệ đâu, nhìn có vẻ ngốc nghếch ngọt ngào đấy... Không biết có phải là chim non không, hay khi nào bắt được thì để tao thử trước xem, để giúp thằng em trai đần thối của mày xem công phu như…"
Hoắc Tư Dật còn chưa nói hết câu thì đã thấy bụng mình bị đánh mạnh một cái…
Tốc độ của Hoắc Miên quá nhanh, anh ta hoàn toàn không kịp nhìn rõ cô đã quay người, lao đến như thế nào.
Hoắc Tư Dật quỳ dưới đất, một tay ôm bụng, một tay chống đất, dữ tợn nói: "Con đàn bà thối… Mày dám đánh tao? Để xem hôm nay tao có xé xác mày ra không."