"Vâng."
"Chuyện này rất bình thường, trên thế giới này có nhiều người như vậy, mỗi người một tính cách, anh thích tôi nhưng tôi lại không thích anh là chuyện rất bình thường."
Bà Tô cười nói…
"Chuyện không đơn giản vậy đâu."
"Con có thể kể cho mẹ nghe không?" Bà Tô háo hức.
"Không thể."
"Thôi được rồi." Bà cũng biết là thằng nhóc này sẽ không dễ gì mà chịu mở miệng.
"Mẹ… Con hơi mệt, con lên ngủ trước đây."
"Ừ."
"Ông nội có nhà không?"
"Không, ông đến thủ đô họp rồi… Cha con đang ở phòng sách đấy."
"Thế thì thôi, cha cổ hủ quá, nói chuyện với ông ấy bực bội lắm. Con đi ngủ trước đây, chúc mẹ ngủ ngon."
Hiếm hoi lắm Tô Ngự mới lên giường nghỉ ngơi từ lúc chín giờ…
Sau khi quay về nhà cũ, Tô Ngự nhận ra chỗ này tốt hơn tòa biệt thự của mình, vì đỡ trống rỗng hơn rất nhiều.