"Vẫn chưa." Hoắc Miên trả lời rất thật lòng.
"Hai người cũng nên tăng tốc đi… Tranh thủ thời gian mà có một đứa bé…" Cao Nhiên phụ họa.
"Vậy hai người cũng tranh thủ đi, chúng ta có thể có cùng một lúc… Biết đâu sau này hai nhà thành thông gia thì sao."
Hoắc Miên nói xong câu này, Cao Nhiên và Chu Linh Linh như bị sét đánh…
"Phì… Cậu nói hươu nói vượn gì vậy? Tôi và anh ta còn không liên quan gì đến nhau." Chu Linh Linh lập tức giải thích.
"Lên giường rồi mà gọi là không liên quan? Thế cuộc hôn nhân của chúng tớ thì sao? Có gọi là có liên quan không?" Hoắc Miên cười.
"Trời ạ… Cô đừng xuyên tạc nữa, hôm ấy giữa chúng tôi chẳng xảy ra chuyện gì cả..." Cao Nhiên toát hết mồ hôi.
Tần Sở nói thêm: "Ừ, đúng, giữa hai người không xảy ra chuyện gì cả, cả đêm hai người chỉ cắn hạt dưa với nhau thôi, được chưa?"
"Ha ha ha ha." Hoắc Miên thật sự rất muốn bật ngón tay like cho chồng mình, sau đó cô lại cười lên man rợ.
Cao Nhiên: …