"Vâng."
"Làm sao anh ta biết được?"
"Em không chắc lắm, em chỉ là có cảm giác anh ta biết rất nhiều chuyện." Hoắc Miên chống cằm, từ từ nói.
"Chuyện này cũng không phải là hoàn toàn không có khả năng, nói chung là cứ tránh xa Hoắc Tư Khiêm thì tốt hơn."
"Em biết rồi." Hoắc Miên gật đầu.
Về đến nhà, Hoắc Miên vốn định ngồi với Tần Sở ăn đồ ăn vặt, xem phim hoạt hình, thì anh lại nghe một cuộc điện thoại, sau đó bắt đầu bận rộn.
"Vợ ơi, anh đi phòng sách họp video."
"Vâng."
"Em không cần chờ anh, em mệt thì ngủ trước đi."
"Vâng." Hoắc Miên ngoan ngoãn gật đầu.
Tần Sở đang đi lên lầu, thì bỗng nhiên dừng bước, nói: "Vợ ơi, tuần sau GK tổ chức bữa tiệc kỷ niệm ba mươi năm thành lập công ty ở khách sạn Ritz Carlton. Lần này được tổ chức rất long trọng, có cả bữa tiệc tối hoành tráng nữa. Nếu em muốn mời bạn thì báo trước với Tiểu Dương, để cậu ấy sắp xếp danh sách cho em."
"Vâng vâng." Hoắc Miên gật đầu.