"Anh đùa em vậy thôi." Tần Sở yêu chiều sờ đầu Hoắc Miên.
"Em rất nhớ anh, lần này anh sẽ không đi nữa đúng không?" Hoắc Miên cảm thấy cực kì thiếu cảm giác an toàn.
"Ừ, anh xong việc rồi."
Tần Sở buông Hoắc Miên ra, cởi áo khoác rồi vào bếp rửa tay.
"Bên kia xử lý thế nào rồi? Anh đã tìm được người gây ra tai nạn này chưa?" Hoắc Miên lo lắng hỏi.
"Người phụ trách ở bên gây ra tai nạn đã bỏ trốn ra nước ngoài, tìm mãi không được, nên bọn anh đành phải gánh tiếng oan này… Có điều, để không ảnh hưởng đến danh dự của công ty, anh đã điều tra phía nhà cấp nguyên liệu, đội luật sư bên mình đã qua đó làm các thủ tục pháp lý để kiện bọn họ ra tòa rồi."
Hoắc Miên gật đầu, có vẻ đã thả lỏng hơn: "Về phần bồi thường cho người nhà của các nạn nhân thì sao?"