Sau đó, Tưởng Tiểu Vi hỏi: "Xin lỗi, tôi không có hứng thú với gia thế, tài sản và công việc của cha mẹ anh, kết hôn là chuyện của hai người, tôi chỉ để ý đến bản thân anh mà thôi. Lần này tôi chọn anh để xem mắt, là vì nhìn thấy trong lý lịch anh có ghi chỉ số IQ 115, chuyện này có thật không?"
"Đúng vậy." Người đàn ông đeo kính gật đầu, hình như có chút kiêu ngạo vì sự ưu tú của mình.
"Được rồi, vậy tôi cho anh ba câu hỏi, anh trả lời thử xem."
"Còn phải đặt câu hỏi nữa à?" Hoắc Miên nghe xong lời của Tưởng Tiểu Vi, nhỏ giọng hỏi.
"Không đặt câu hỏi thì sao tớ biết được chỉ số IQ kia là do anh ta tự mình đánh giá hay do người khác đánh giá, thời bây giờ có nhiều kẻ lừa đảo lắm."
Nghe Tưởng Tiểu Vi nói vậy, Hoắc Miên cảm thấy cũng rất có lý.
Vì vậy, cô yên lặng ngồi ăn kem, định nhìn xem Tưởng Tiểu Vi sẽ đặt câu hỏi gì cho đối tượng xem mắt.
Có lẽ sẽ rất thú vị.