"Ơ… Đi đâu vậy? Lát nữa tớ còn có phải đi làm." Hoắc Miên hơi do dự.
"Sẽ quay lại nhanh thôi, yên tâm, không làm cậu mất nhiều thời gian đâu."
"Ừ." Hoắc Miên gật đầu, không nói thêm gì nữa mà mở cửa lên xe.
Hơn mười phút sau, hai người bước vào một nhà hàng đồ Tây sang trọng.
Tưởng Tiểu Vi vẫy tay: "Phục vụ, tôi muốn gọi món."
Sau đó, cô ấy nhìn sang Hoắc Miên: "Bò bít tết ở đây rất ngon, để tớ gọi cho cậu."
"Ừ."
Tưởng Tiểu Vi chọn hai suất bò bít tết, hai cốc đồ uống, salad hoa quả và kem.
Sau đó hai người bắt đầu ăn cơm trong yên lặng…
Bữa cơm kéo dài khoảng ba mươi phút…
Hoắc Miên tò mò hỏi: "Cậu đến gặp tớ chỉ vì muốn tớ ăn cơm cùng thôi à?"
"Không phải, đi xem mắt với tớ."
"Hả… Xem mắt… Thế người đâu?" Hoắc Miên nhìn trái ngó phải, nhưng vẫn không thấy có người đàn ông độc thân nào cả.
"Sắp đến rồi, tớ hẹn anh ta lúc 12 giờ 30, đúng lúc chúng ta cơm nước xong thì anh ta sẽ đến."