"Tiểu Miên, em chủ động gọi điện cho anh đấy à?" Giọng nói của Hoắc Tư Khiêm có xen lẫn giữa sự vui mừng và ngạc nhiên.
Dù sao thì mấy năm qua, dù có gặp chuyện gì đi chăng nữa, Hoắc Miên cũng không tìm đến Hoắc Tư Khiêm.
Kể cả vụ tai nạn giao thông của Chí Tân, Hoắc Miên cũng cắn răng không tìm anh ta... Cô rất ghét anh ta, đây là sự thật mà cả hai đều biết rất rõ.
Hoắc Miên im lặng không nói.
"Tiểu Miên, em có chuyện gì à?"
"Ừ."
"Có chuyện gì thì cứ nói đi." Hoắc Tư Khiêm mới thức dậy, dụi dụi mắt
"Anh quen biết rất nhiều người, có thể giới thiệu cho tôi một ngôi sao không? Một người cũng được rồi."
"Em muốn tìm người giúp GK?"
"Ừ."
"Nhưng mà... anh nghe nói GK không thiếu người. Không phải là có Lương An Ni sao? Còn có không ít người bên Tinh Hoàng cũng chạy sang đó đấy." Hoắc Tư Khiêm biết rõ hết rồi nhưng lại vẫn cố hỏi.