"Đúng là không có cách nào với em." Tần Sở thở dài, cuối cùng cũng thua cuộc.
"Hì hì..." Hoắc Miên thấy Tần Sở nguôi nguôi, lập tức cười hì hì.
"Còn đau bụng không?" Tần Sở đau lòng hỏi.
"Có lẽ là đói, chúng ta mau đi ăn cơm đi."
"Ừ." Tần Sở gật đầu, ôm Hoắc Miên đi ra bên ngoài.
"Bỏ em xuống, nhân viên của anh trông thấy sẽ phát điên mất." Hoắc Miên thấy nếu Tần Sở cứ ôm cô như thế này xuống dưới, chắc chắn sẽ trở thành chủ đề bàn tán của GK...
"Vậy để bọn họ điên lên đi."
Tần Sở cố chấp muốn ôm Hoắc Miên xuống lầu, sau khi lên xe, việc đầu tiên là tìm hộp cấp cứu khử trùng lòng bàn tay cho Hoắc Miên, sau đó băng miệng vết thương lại.
Cuối cùng hai người mới lái xe đến tiệm mì A Tín.
Trong khoảng thời gian này còn xảy ra một việc nhỏ...