"Ông trẻ của tôi ơi... Cậu ở trong giới giải trí này bao nhiêu năm rồi, còn chưa thấy rõ những đen tối trong đó hay sao? Có cần tôi nhắc nhở cậu không? Không thể không phòng bị người khác được. Lần này cậu tới khu điều dưỡng phía Nam là chuyện bí mật, nếu bị người khác tung tin thì sự nghiệp của cậu sẽ gặp trắc trở đấy..."
"Tôi biết."
Hoắc Miên đưa Nghê Dương về xong, lúc về nhà thì đã là 9 giờ rưỡi sáng...
Vì ban ngày Tần Sở bận rộn ở công ty nên vẫn chưa về, hai ngày không gặp Tần đại nhân đúng là nhớ nhung vô cùng.
Cô cầm điện thoại lên định gọi qua, thì đã thấy anh gọi tới, còn là gọi video nữa.
Hoắc Miên nghe máy rồi cười ngọt ngào: "Chào Tần đại nhân."
"Tan làm chưa?"
"Rồi, vừa về."
"Sao hôm nay về muộn thế?"
"À... Chỗ làm có vài chuyện rắc rối, em phải ở lại xử lý vài việc."
"Em xem kìa, mắt có quầng thâm cả rồi, hết ca đêm lần này rồi tạm thời đừng trực đêm nữa." Tần Sở đau lòng dằn dò.