Tô Ngự lập tức hiểu, cô đơn xoay người đi.
Hoắc Miên nhận cuộc gọi video, Tần Sở chưa tan làm, sau lưng anh vẫn là cảnh trong phòng làm việc.
"Vợ đói bụng không?"
"Không đói bụng..."
"Anh vừa đặt bữa khuya cho em, khoảng nửa tiếng nữa là tới, em nhớ ăn đấy." Tần Sở dịu dàng dặn dò.
"Gần đây em mập lên rất nhiều, anh lại đặt bữa khuya cho em, chẳng lẽ anh muốn nuôi em thành heo sao?"
"Anh không sợ em mập, anh chỉ sợ em gầy…" Lúc này, Tần Sở thấy trên bàn trực của Hoắc Miên có một ly trà sữa, lại còn là trà sữa của một nhãn hiệu cao cấp.
Với tính cách của Hoắc Miên, cô sẽ không mua đồ uống đắt tiền, dù cho cô có nhiều tiền đi nữa.
Tần Sở không hỏi thẳng, mà là hỏi: "Chu Linh Linh có đến bệnh viện gặp em không?"
"Không, mấy ngày nay cậu ấy đang bay."
"À…"
"Làm sao vậy?"
"Không có gì, em nhớ giữ gìn sức khỏe, sáng mai anh đón em đi ăn sáng."