"Bây giờ còn khó mà nói được, có nhiều điểm đáng nghi lắm."
"Chúng ta phải ra khỏi thôn này sao? Không đến nhà ông Dương xem à?" Nhớ lại căn nhà cũ khiến người ta rợn cả tóc gáy kia, mặc dù Hoắc Miên cảm thấy sợ, nhưng vẫn muốn đi xem, nếu lỡ có manh mối thì sao?
Tần Sở lắc đầu: "Quá mạo hiểm rồi, nếu ông Dương thật sự bị giết, thì giờ phút này hung thủ còn đang theo dõi nhà cũ. Chúng ta là người ngoài, đến thôn này đã đủ gây chú ý rồi, nếu còn đường đột xông vào nhà cũ nữa thì sẽ rút dây động rừng. Hơn nữa, hung thủ đã giết người diệt khẩu, thì sao có thể để lại chứng cứ?"
"Em không cam lòng…" Thật ra, Tần Sở nói rất có lý, Hoắc Miên đều hiểu, nhưng mà đúng như lời cô nói, cô thật sự không cam lòng, khó lắm mới cảm thấy sắp đến gần cha mẹ ruột, thì manh mối lại bị cắt đứt, loại cảm giác này cực kì khó chịu.