"Được." Tần Sở đồng ý.
"Có điều, nếu anh Tô thua thì sao? Anh muốn đưa ra thêm điều kiện gì cho tôi đây?" Tần Sở hỏi ngược lại.
Tô Ngự đang khoanh tay trước ngực bỗng buông thõng, đưa tay lên chống cằm, nói đầy ẩn ý: "Nghe nói gần đây Tổng giám đốc Tần rất thích rượu vang, vừa khéo tôi lại có một chai rượu quý Louis 14, nếu anh thắng thì tiền thưởng và rượu đều thuộc về anh, OK?"
"OK!"
Tần Sở ghét nhất là việc người khác dùng Hoắc Miên làm tiền đặt cược, nhưng rõ ràng là hôm nay Tô Ngự khiêu khích anh trước.
Cho nên anh không thể từ chối được, vì anh biết là mình sẽ không thua Tô Ngự, dù có chơi ván bài này hay không.
"Tên Tô Ngự này điên rồi!" Cao Nhiên chau mày mắng.
Hoắc Miên không nói lời nào mà chỉ lẳng lặng nhìn, nếu cô biết Tô Ngự dám đưa ra yêu cầu táo bạo đến mức này, thì hôm qua cô đã không nhường cho anh ta thắng, mà đập chết anh ta trong trận đấu rồi.
Cách đó không xa, Ngụy Liêu và Đường Xuyên lại cảm thấy kích thích.