"Em gái, em đi một mình à?" Cách làm quen của người đàn ông kia thật sự rất quê mùa.
"Có chuyện gì không?" Hoắc Miên nhìn anh ta, cảm thấy không hiểu ra sao.
"Hôm nay tôi thua em, có điều em thật sự lợi hại, chúng ta làm bạn đi, tôi tên là Vương Hạo."
"Xin lỗi, tôi không muốn làm bạn với người lạ." Hoắc Miên khởi động hình thức "làm màu".
"Làm quen rồi thì sẽ không còn lạ nhau nữa."
"Vấn đề là tôi không muốn làm quen với anh."
"Thế nào? Em gái, cô thắng hết tiền của tôi, bây giờ lại muốn trở mặt à?" Người đàn ông cảm thấy mất mặt, giọng điệu nói chuyện trở nên gay gắt.
"Tôi thấy là do anh thua không nổi, nên mới lại đây tính sổ với tôi."
"Tôi thua không nổi? Cô có biết tôi là ai không? Biết cha tôi là ai không? Nói ra thì e sẽ làm cô sợ chết khiếp…"
Người đàn ông còn chưa nói hết câu thì Cao Nhiên đã đi đến, hỏi: "Có chuyện gì vậy?"