Tần Sở rất bất đắc dĩ với cách làm của mẹ mình, dù diễn xuất quá thật, nhưng... Tần Sở vẫn nhìn ra sơ hở ngay lập tức.
Sau khi bị vạch trần, biểu cảm của hai người đều có vẻ xấu hổ...
Tần Dụ Dân ho nhẹ một tiếng rồi cúi đầu xuống, không biết đang tính toán điều gì.
Bà Tần đưa tay kéo con trai mà tận tình khuyên nhỉ: "Con yên tâm, về sau ba con chắc chắn sẽ không can thiệp vào chuyện của con, con muốn làm thế nào cũng được, đi làm ở công ty không có kết quả cũng không sao. Tiền riêng trong tài khoản ở Thụy Sĩ của mẹ có thể đủ cho cả nhà chúng ta sống nửa đời, chỉ cần... con không ở bên Hoắc Miên là được."
"Ba con không nói với mẹ sao?"
"Nói gì?" Bà Tần hơi ngẩn ra.
"Con và Hoắc Miên... đã kết hôn rồi, cũng đã đăng ký kết hôn."
"Cái gì?" Bà Tần gào lên.