"Khụ... gu của viện trưởng viện em cũng mặn quá, ha ha." Hoắc Miên cười trừ.
Tần Sở không hỏi tới cùng, vì anh biết thái độ của Hoắc Miên đối với Tô Ngự như thế nào, thế nên cũng không lo lắng.
"Hôm nay mấy giờ tan làm?"
"Vẫn chưa biết, nghỉ ba ngày nên công việc dồn lại nhiều lắm." Hoắc Miên nhìn đống tài liệu thì cảm thấy thật đau đầu.
"Nếu tan làm sớm thì chúng ta cùng đi ăn nhé."
"Được." Hoắc Miên gật đầu.
"Nhớ uống nước đường đỏ." Tần Sở nhắc nhở nghiêm túc.
"Biết rồi, Đường Tăng..." Hoắc Miên biết bình thường Tần Sở là người tiếc chữ như vàng, nhưng sao ở trước mặt cô lại biến thành Đường Tăng thế này? Đúng là bó tay.
Sau khi tắt cuộc gọi video, hai người đều bận rộn với công việc của mình.
Lúc xế chiều, Hoắc Miên được tài vụ báo rằng bên phòng công trình muốn dùng tiền ngân sách của quỹ Hoắc Thị vào việc tu sửa vườn hoa phía sau.