"Con chính thức từ chức với ba, con cảm thấy vị trí CEO của GK không thích hợp với con."
"Con làm cái gì vậy?"
"Con không làm gì cả, con là người trưởng thành, con có ý nghĩ của chính mình, nếu ba không để cho con làm việc theo ý của con, thì con thà không làm."
"Con biết mình đang muốn từ bỏ cái gì không?" Tần Dụ Dân tức giận hỏi.
"Con biết, GK là giang sơn do ba và ông nội dựng lên, con chỉ là đứa tốt số giỏi đầu thai mà thôi, GK không phải đồ của con, con chưa từng nghĩ tới chuyện chiếm làm của riêng. Con có thể đi khỏi nơi này cùng Hoắc Miên, đến một nơi xa lạ bắt đầu lại. Con nghĩ con còn trẻ, có rất nhiều chuyện chưa thử, nếu ba cho con cơ hội này thì con sẽ rất biết ơn ba." Lúc nói những lời này, trong mắt Tần Sở tràn ngập chân thành.
Không phải anh cố ý nói khích ba mình, mà là anh thật sự có suy nghĩ đó.