"Em không mộng du chứ? Em vào phòng tắm bằng cách nào vậy?"
"Anh ôm em vào."
"Quần áo thì sao?" Hoắc Miên sửng sờ hỏi.
"Anh cởi…"
"Vậy… tình huống hiện giờ là anh đang nhìn em tắm?" Hoắc Miên muốn sụp đổ.
Tần Sở rất bình tĩnh ngồi trên ghế trong phòng tắm, vừa cầm máy tính bảng xem xu thế thị trường chứng khoán, vừa ngắm vợ tắm.
"Không phải ngắm, mà là ở cạnh em trong lúc tắm." Tần Sở sửa lại cho đúng.
"Trời ạ, anh còn biết xấu hổ không đấy, lại nhìn lén em tắm một cách hợp lý hợp tình như vậy." Hoắc Miên tức giận đến mức nở nụ cười.
"Chúng ta là vợ chồng, không tồn tại cái gọi là nhìn lén, mọi thứ đều là hợp pháp." Tần Sở buông máy tính bảng, giọng điệu đầy chính đáng.
"Được rồi, Tần đại nhân, bây giờ anh có thể ra ngoài được không? Em muốn tắm rồi."
"Không thể."
"Vì sao?"