Hoắc Miên từ từ mở mắt ra, cùng Tần Sở bốn mắt nhìn nhau, tình nồng thắm thiết…
"Mẹ nó, lại nữa rồi lại nữa rồi, hai người bọn họ lại bắt đầu bật mode hành lũ FA đấy. Mụ Linh độc miệng, chúng ta cách xa bọn họ một chút." Cao Nhiên vừa nói vừa kéo tay Chu Linh Linh lùi ra sau, để lại không gian cho Tần Sở và Hoắc Miên.
"Ơ, anh buông ra, đừng chạm vào tôi, tên cảnh sát thối này." Hiển nhiên, Chu Linh Linh còn chưa cầu nguyện xong, đã bị Cao Nhiên lôi kéo, tất nhiên là sẽ bất mãn.
"Em cầu nguyện điều gì?" Tần Sở đi tới ôm vai Hoắc Miên.
"Bí mật."
"Nói ra đi, anh có thể giúp em thực hiện được nguyện vọng."
"Dễ thực hiện sẽ không gọi là nguyện vọng." Hoắc Miên cười thần bí.
"Được rồi... vợ anh nói gì cũng đúng."