"Có thể." Hoắc Miên gật đầu.
"Thấy chưa, tôi đã nói chắc chắn là Tiểu Hoắc sẽ đồng ý mà."
"Phó viện trưởng, bây giờ tôi ra ngoài được chưa?"
"Vội vàng gì chứ, Tiểu Miên, anh cũng chưa ăn cơm, nghe nói cơm ở căng tin của các em không tệ, em dẫn anh đi ăn thử được không?"
"Tôi…" Hoắc Miên đang định từ chối.
Đúng lúc đó cô nghe thấy phó viện trưởng Quách nói: "Chắc chắn rồi, anh làm từ thiện nhiều như vậy, chắc chắn là Tiểu Hoắc sẽ đồng ý với yêu cầu nhỏ nhoi này rồi."
Chỉ bằng một câu đã chặn họng Hoắc Miên lại…
Hoắc Miên đành phải dẫn Hoắc Tư Khiêm xuống nhà ăn, bây giờ đã qua giờ làm việc của nhà ăn rồi, nhưng phó viện trưởng đã đích thân bảo đầu bếp phải làm vài món để chiêu đãi Hoắc Tư Khiêm.
Cả cái nhà ăn to như vậy, chỉ có Hoắc Tư Khiêm và Hoắc Miên ngồi nhìn nhau…
"Tôi rất ngạc nhiên, anh làm vậy là có mục đích gì?"
"Làm việc tốt thôi." Hoắc Tư Khiêm cười khẽ.