"Có quen, trước kia anh ta từng nằm ở khu điều dưỡng phía Nam, lúc đó em còn chưa làm y tá trưởng, ngày nào cũng phải lấy máu, ghim kim cho anh ta, sao vậy?"
Hoắc Miên không hề giấu giếm gì Tần Sở, nói thẳng tình hình ra…
"Không có gì, chỉ thuận miệng thì hỏi thôi." Tần Sở gật đầu rồi đi làm.
Hoắc Miên tắm nước nóng xong, đi ra đeo bịt mắt, ngủ bù một giấc ngon lành.
Mãi đến lúc mười hai giờ hai mươi trưa, Chu Linh Linh gọi điện thoại đến cho cô.
"Đừng ngủ nữa, mau dậy đi, đến đường Trường Thành, nhà hàng Nhật Bản Sakura ấy."
"Ừ, tớ lái xe đến luôn đây." Hoắc Miên mơ mơ màng màng đứng dậy, sau khi rửa mặt xong lập tức lái xe đi. Tất cả chưa mất đến hai mươi phút.
Chu Linh Linh đã gọi xong cả bàn đồ ăn, ngồi đấy đợi Hoắc Miên.
Hai người ăn uống một chầu xong, Chu Linh Linh rủ cô đi dạo phố, Hoắc Miên vui vẻ đồng ý.
Nào ngờ trong trung tâm thương mại lại vô tình gặp phải Lâm Tuyết Kiều.