Hoắc Miên gật đầu, tỏ vẻ có đáp lại Vương Đình Đình.
"Hôm nay thế nào? Ông có cảm thấy chỗ nào khó chịu không?" Hoắc Miên hỏi ông chú Thái Lan theo quy trình.
"Cũng khá, nhưng đôi khi vẫn thấy tức ngực, không biết các cô ở đây có cách nào để giảm bớt tình trạng này không?"
"Có lẽ là do ở trong phòng bệnh quá lâu, không khí không lưu thông. Nếu rảnh thì ông có thể nhờ bạn mình đỡ ra vườn hoa phía sau để đi bộ, thi thoảng đi đi lại lại mới có lợi với việc hồi phục của ông."
"Được, cảm ơn y tá trưởng." Thật ra trừ việc háo sắc thì ông chú Thái Lan cũng rất lịch sự.
Hoắc Miên nhìn sang Đình Đình rồi dặn dò: "Ông ấy có tiền sử bệnh tiểu đường, nhớ chú ý đến việc ẩm thực, đừng để ông ấy ăn quá nhiều hoa quả ngọt."
"Chuyện này tự tôi cũng rõ, không cần cô phải nhắc, tôi là bạn gái của anh ấy tất nhiên là hiểu rất rõ anh ấy rồi."
"Vậy là tốt nhất." Hoắc Miên cười khẽ, quay người rời đi.