"Không có gì." Tần Sở lập tức hoàn hồn lại.
"Không có gì thì sao anh lại ngẩn ra?"
"Là do anh bỗng nhớ lại một số chuyện ở Mỹ, cho nên cảm thấy hơi xúc động."
"Hừm, chẳng lẽ lúc anh ở Mỹ, từng có cô gái nào đó đi dạo phố và đi ăn cùng anh như thế này à?" Hoắc Miên ghen tuông.
"Không hề, anh không có cô gái nào ở Mỹ." Tần Sở kiên định trả lời.
"Em tin anh." Thấy Tần Sở giải thích như vậy, Hoắc Miên quyết định không trêu anh nữa.
Lúc hai người ăn xong, đi ngang qua một bé gái bán kem, Hoắc Miên không kìm được nhõng nhẽo đòi ăn kem, trên tay Tần Sở xuất hiện thêm một que kem vị dâu tây.
Hoắc Miên mua kem vị sôcôla, cô ăn vài miếng vẫn chưa cảm thấy đã miệng, vẫn còn thòm thèm.
"Chồng ơi, anh cho em cắn một miếng đi."
"Không thích, nước bọt của em sẽ dính lên mất." Tần Sở quyết đoán từ chối.