Tô Ngự không nói lời nào, mặt mũi sầm sì đi về phía cửa…
Ngụy Liêu và Đường Xuyên cũng không dám coi thường, đi ra ngoài theo anh.
"Tôi về nhà ngủ, mấy cậu không cần đi theo."
Sau khi bỏ lại câu này, Tô Ngự bước lên chiếc xe Lamborghini màu đen, lạnh lùng rời đi.
Để lại Ngụy Liêu và Đường Xuyên đứng đó không hiểu chuyện gì đang xảy ra…
"Có phải là vì chuyện Triệu Thanh Nhã rời đi, cậu ta không có bạn tình không?" Ngụy Liêu suy đoán.
"Không thể nào, Triệu Thanh Nhã là do cậu ấy sai người cưỡng chế rời đi, không thấy là người ta không hề muốn đi à, lúc ra ngoài mắt còn ửng đỏ, mặt mũi tràn đầy vẻ uất ức đấy à?"
"Vậy thì là chuyện gì mới được chứ? Gần đây cậu Tô định ăn chay tu thân dưỡng tính à? Chuẩn bị xuất gia làm hòa thượng à? Hay đã thấu tỏ được hồng trần thế tục?"
"Không phải, mà là cậu ta nhắm phải một cô gái kỳ lạ rồi." Ngụy Liêu cười.
Đường Xuyên nghe xong không hiểu gì…