"Đúng, có vấn đề gì à?" Cuối cùng Hoắc Miên cũng ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Hoắc Chính Hải rồi hỏi.
"Không có vấn đề gì cả, cha nghe nói là Tô Ngự thích con."
"Vậy thì sao? Liên quan gì đến ông chứ?" Hoắc Miên hỏi lại mà không hề nể nang chút tình cảm và thể diện nào.
"Con gái, con đừng kích động, cha chỉ muốn… Nếu con cũng thích Tô Ngự thì cha có thể giúp con, cha có thể để con quay về nhà họ Hoắc, cho con một thân phận giống Nghiên Nghiên, làm như vậy nói không chừng nhà họ Tô sẽ dễ dàng chấp nhận con hơn."
"Đến lúc đó nếu chúng tôi đính hôn thì ông có thể quang minh chính đại mượn thế lực của nhà họ Tô để mở rộng đế quốc Hoắc Thị của mình, củng cố dã tâm của bản thân, đề bạt hai đứa con trai con gái của ông, dỗ dành bà vợ bé, đúng không?" Hoắc Miên nói nốt những suy nghĩ trong lòng Hoắc Chính Hải ra.