"À, Linh Linh đi chơi bên ngoài, cậu ấy uống say nên em đi đón về thôi."
"Muộn thế này em còn đi một mình đến quán bar để đón cô ấy, em cảm thấy an toàn à?" Giọng điệu của Tần Sở lành lạnh như băng…
Thái độ khác hẳn bình thường…
Hoắc Miên mơ hồ cảm thấy có gì đó hơi là lạ.
"À… Không sao đâu, em đâu có uống say, hơn nữa em về nhà an toàn rồi còn gì?" Hoắc Miên cười khẽ.
Tần Sở không nói thêm gì, nhưng biểu cảm vẫn đạm mạc như cũ…
"Anh có đói không, để em nấu đồ ăn khuya cho anh nhé?"
"Không cần, anh ăn rồi."
"Vậy để em giúp anh pha nước tắm nhé?" Hoắc Miên chột dạ nói.
"Em cứ đi ngủ trước đi, anh còn có việc phải làm." Nói xong, Tần Sở đứng dậy lên lầu, đi thẳng vào phòng sách.
Cửa phòng sách đóng sập nghe "rầm" một cái, ngay cả tiếng động cũng to hơn hẳn ngày thường.
Hoắc Miên hơi buồn bực: "Tần đại nhân nhà mình sao thế này? Đến ngày à? Sảo cảm giác hôm nay cứ là lạ."