"Tần Sở, cô gái của cậu phóng khoáng chưa kìa. Cô ấy coi thường sức mạnh của đàn ông chúng ta, tự vặn nắp chai kìa."
"Không phải rất bình thường sao?" Tần Sở đã quen với một mặt mạnh mẽ của Hoắc Miên rồi.
Nếu ngày nào đó anh nhìn thấy cô ỏn ẻn làm nũng nói cái này không biết cái kia không biết thì đó mới là bất ngờ.
Cao Nhiên cười nói: "Cũng đúng, dân mạng nói cô gái không vặn được nắp chai là cô gái đang giả vờ giả vịt, lúc người ta tay không xé chuyển phát nhanh còn lợi hại hơn nhiều."
Hoắc Miên bật cười.
Lâm Tuyết Kiều ngượng ngùng nói thêm: "Chuyển phát nhanh của em đều do đồng nghiệp mở giúp, thật sự là em mở không được, có thể là do cơ thể em khá yếu, không có sức lực gì."
Hoắc Miên cười khẽ, không tiếp lời. Với tài trí của cô, cô vừa nhìn đã hiểu nhân phẩm của em gái này.
Cho nên, những câu nói tiếp theo chỉ là tán gẫu bình thường, không nhắc tới cũng được.