"Tôi thuộc phong cách nào?" Tô Ngự ngẩng đầu.
"Nhanh gọn lẹ, thích là sẽ nhích, tôi quen cậu hai mươi mấy năm rồi, theo tôi biết thì cậu theo đuổi cô nào cũng không bao giờ quá một tiếng đồng hồ, vì đối diện với thân phận của cậu, những cô gái kia có muốn tỏ ra rụt rè cũng không thể rụt rè nổi."
Những lời này Ngụy Liêu nói rất đúng, trước kia từng có một minh tinh trẻ định chơi trò lạt mềm buộc chặt, Tô Ngự coi trọng cô ta, cô ta lại ra vẻ từ chối. Kết quả là đêm đó Tô Ngự ngủ với đàn em cùng công ty của nữ minh tinh đó, sau đó cô đàn em ấy trở thành nữ chính trong một bộ phim lớn, lập tức đổi đời.
Đợi đến lúc cô minh tinh kia hối hận thì khi quay lại tìm Tô Ngự, Tô Ngự đã quên mất cô ta là ai rồi. Sau này cả giới đều biết, Tô Ngự không thích bị từ chối, nếu có hứng thú với cô thì cô hãy thoải mái cởi áo nới dây lưng đi.
Bởi vì chỉ cần hơi tỏ vẻ một chút, mất đi cơ hội này thì về sau có khả năng sẽ vĩnh viễn không gặp lại được Tô Ngự nữa.