"Cô…" Hiển nhiên là Vương Đình Đình đã bị cô chọc giận,
"Đình Đình, mọi người đều như nhau cả thôi. Cô tôn trọng tôi thì tôi cũng tôn trọng lại cô, tôi biết là cô cảm thấy bực mình, nhưng tôi thăng chức không phải là nhờ thủ đoạn nào cả, đây là quyết định của bệnh viện."
"Còn chẳng phải là do viện trưởng Ngô thiên vị cô? Mọi người đều nói lúc còn ở bệnh viện số Số 1, cô còn dây dưa với viện trưởng Ngô đấy."
Vương Đình Đình bắt đầu cuống lên, nói mà không lựa lời.
"Đồ ăn có thể ăn bừa nhưng không thể nói lung tung, cô nói như thể cô nhìn thấy tận mắt vậy, cô có chứng cứ gì không? Hơn nữa, nếu tôi thật sự có gì đó với viện trưởng Ngô thì tôi còn phải làm y tá trưởng chắc?"
"Có khi cô lại đang cố ý khoe khoang thì sao?"