"Nếu chúng ta làm giao dịch thì sao? Con yên tâm, cha sẽ không để con giúp không công, cha có thể nhờ luật sư viết thư ủy quyền, đưa cổ phần công ty cho con, thật sự là cho con, chỉ cần con đồng ý đứng bên phía Nghiên Nghiên và Tư Dật là được rồi. À, số cổ phần này trị giá mấy trăm triệu." Hoắc Chính Hải không tin loại người thông minh như Hoắc Miên không nghĩ tới di sản của ông ta.
Hoắc Miên cười nói: "Thật xin lỗi, ông Hoắc, bây giờ cái gì tôi cũng thiếu, chỉ có tiền là không thiếu. Đối với tôi mà nói, cổ phần mấy trăm triệu còn không bằng ông nói bồi thường hai mươi mấy năm tình thương của cha cho tôi."
Hoắc Chính Hải xấu hổ. Tình thương của cha sao? Ông ta không có, ông ta chỉ thích Hoắc Nghiên Nghiên và Hoắc Tư Dật mà thôi.
Ông ta không thích Hoắc Miên, mặc dù ông ta biết cô thông minh, biết đối nhân xử thế.