"Cũng giống suy nghĩ của anh, nhưng mà bản thiết kế đầu tiên có vẻ khá cổ lỗ, với địa vị bây giờ của GK, nếu đưa mẫu thiết kế thiếu sáng tạo như vậy ra thị trường, anh cảm thấy sẽ bị những người khác trong giới cười nhạo mất. Mà đối với thương nhân, mặc dù lợi ích rất quan trọng nhưng danh tiếng cũng quan trọng không kém, nên anh định chủ yếu thúc đẩy mẫu số hai, còn mẫu số ba như em nói phát hành với số lượng giới hạn, mà mẫu đầu tiên thì sẽ xếp vào dòng trang sức giá rẻ, thực hiện vài hoạt động quảng cáo, hấp dẫn ánh mắt công chúng."
Hoắc Miên gật đầu, tỏ vẻ đồng ý, suy nghĩ của Tần Sở lúc nào cũng rất đúng.
"Đột nhiên anh thấy hơi đói, muốn ăn chút gì đó." Tần Sở nhìn Hoắc Miên, bàn tay bên hông cô cũng dần dần trở nên không ngoan.
"Đói mà chỉ ăn đậu hũ thì không no đâu." Hoắc Miên gạt tay anh ra, cười khẽ trả lời.
"Đậu hũ có thể ăn no bụng mà, anh thích món này." Tần Sở phản đối.
Ánh mắt anh cũng mang theo vẻ u oán…