"Tại sao phải mua xe cho em ấy?"
"Không phải em ấy thích sao?"
"Thích gì chứ, em ấy còn trẻ con, còn đi học, không thể chơi nổi được." Hoắc Miên từ chối.
"Có thể mua xe của hãng bình dân trong nước."
"Không được, như vậy cũng không được."
Hoắc Miên không biết trong bữa cơm hôm qua, Tần Sở vô tình nghe được chuyện này từ cuộc trò chuyện của Chu Linh Linh và Hoắc Miên.
Tần Sở biết Hoắc Miên rất yêu thương em trai, cho nên anh muốn làm gì đó cho em trai cô.
Có điều, thấy Hoắc Miên kiên quyết như vậy, Tần Sở không nói thêm nữa.
Sau khi tắm xong, hai người lần lượt lên giường.
Sau lần "ngủ" hụt trước, Tần Sở vẫn luôn ngủ cùng giường với Hoắc Miên. Tình trạng này cũng diễn ra được mấy ngày rồi.
Thi thoảng lại "sờ soạng", húp tí nước thịt, cũng coi như là "trong họa có phúc".
"Tần Sở, anh có thể đừng mò mẫm lung tung không?" Hoắc Miên sốt ruột.