Lúc Hoắc Miên đến bệnh viện, không thấy Tiểu Mỹ đâu, chỉ có y tá trưởng, Nam Nam và Đình Đình.
"Xảy ra chuyện gì vậy? Tiểu Mỹ đâu? Không phải cô ấy trực đêm sao?"
"Cô ấy bị thương."
"Ơ?" Nghe Đình Đình nói như vậy, Hoắc Miên cảm thấy bất ngờ.
Y tá trưởng hơi do dự, nói: "Là thế này, tính cách bệnh nhân phòng số 1 khá nóng nảy, lúc Tiểu Mỹ rút máu cho cậu ta, có lẽ là do căng thẳng quá nên run tay làm lệch kim, bệnh nhân nổi giận cầm bình hoa thủy tinh đập lên đầu Tiểu Mỹ, bây giờ Tiểu Mỹ được đưa đến phòng cấp cứu bệnh viện Số 1 rồi."
"Nhìn thảm lắm, nghe nói phải khâu bảy mũi trên trán, không biết có bị hỏng mặt không nữa." Hình như Nam Nam có vẻ hả hê.
Đình Đình nhếch môi, nói bằng giọng điệu khó nghe: "Tôi đã nói phòng số 1 khó chơi, vậy mà hai người còn tranh nhau đi. Giờ thì hay rồi, đã xảy ra chuyện rồi đấy. Tiểu Mỹ vốn không thành thạo, mà còn dám rút máu cho cậu Tô, đúng là muốn chết."