"Đàn chị, sao chị cũng đến rồi? Em còn đang tính đi tìm chị." Hoàng Duyệt thần bí nói.
"Xảy ra chuyện lớn như vậy sao chị có thể không đến chứ?"
"Xem ra chị cũng biết rồi à?"
Hoắc Miên gật đầu…
"Bây giờ chúng ta phải làm sao đây chị, em hơi sợ, không ngờ là mọi chuyện sẽ bị làm rùm beng lên thế này, chia sẻ khắp Wechat rồi, có rất nhiều người nhắn tin hỏi em, mặc dù chuyện này không nhắc đến tên em nhưng em vẫn rất sợ."
Dù sao Hoàng Duyệt cũng còn trẻ, cho nên khi xảy ra chuyện, phản ứng đầu tiên của cô là hoảng sợ.
"Đừng lo, chị sẽ xử lý, bây giờ chị vào gặp y tá trưởng đã."
"Em đi cùng chị, chúng ta đi vòng vào đi, đừng đi qua cửa trước."
"Ừ."
Nói xong, Hoắc Miên và Hoàng Duyệt đang chuẩn bị đi vòng ra phía cửa sau, đúng lúc này không biết ai đó lại hô lên: "Nhìn kìa, y tá kia kìa."
Đột nhiên một đám người ùn ùn kéo đến, có cả người nhà bệnh nhân lẫn một vài phóng viên của các tờ báo nhỏ.