Sau đó, Hoắc Miên nhanh chóng cầm chiếc túi xách trên ghế sofa, đập mạnh về phía người đang đi vào.
Đến khi nhìn rõ người kia, cô muốn dừng lại cũng không kịp nữa rồi.
Tần Sở không ngờ vừa vào cửa đã được Hoắc Miên chào đón bằng cách này.
Cũng may là anh phản ứng nhanh, lập tức đưa tay lên đỡ, nếu không thì chắc chắn anh sẽ bị thương sau cú đánh này mất.
"A… Sao anh về nhà rồi? Không phải anh đi công tác à?" Hoắc Miên ngạc nhiên.
"Tạm thời hủy bỏ." Tần Sở trả lời qua loa, sau đó nhìn thoáng qua chiếc túi trên tay Hoắc Miên: "Túi xách của em đựng linh tinh gì vậy, thật là nặng."
Hoắc Miên cực kì xấu hổ, ho khan, lập tức giấu túi xách ra sau lưng: "Khụ, khụ, không có gì, chỉ là một ít đồ dùng hằng ngày thôi."
Về việc đi công tác, Tần Sở chỉ nhẹ nhàng nói một câu chuyến công tác tạm thời bị hủy bỏ.