"Giáo sư Ngô, chị không thể nói như vậy được, lúc đó chúng tôi chỉ sốt ruột cứu người mà thôi." Hoàng Duyệt phản bác.
"Sốt ruột cứu người thì cũng phải biết mình đang đứng đâu chứ, không tự ý thức được thân phận của mình là gì à?"
"Chuyện này còn không phải là do cô à? Bác sĩ trực mà vô trách nhiệm, nửa đêm lại đi trốn việc. Nếu không thì sao chúng tôi phải mạo hiểm đi cứu người chứ?" Hoàng Duyệt còn trẻ, không bình tĩnh được như Hoắc Miên, vài ba câu đã nhảy dựng lên cãi nhau với Ngô Hiểu Tuyết.
Mấu chốt là bây giờ Hoàng Duyệt đã chuyển sang khoa xét nghiệm rồi, không sợ bị Ngô Hiểu Tuyết làm khó dễ nữa.