"Anh phải đi công tác đến Đài Bắc một chuyến, đêm mai bay, em có muốn đi cùng anh không?"
"Em á? Thôi, em còn phải đi làm nữa."
"Xin phép nghỉ đi, đi khoảng hai ba ngày rồi về."
"Không đi, không có tâm trạng, đi cũng chẳng vui vẻ nổi." Hoắc Miên lắc đầu, cuối cùng vẫn quyết định không đi làm anh cụt hứng.
Bệnh viện vừa xảy ra chuyện lớn như vậy, cô lại xin nghỉ phép rồi bỏ trốn một mình, nhỡ những người kia đến khoa phụ sản làm loạn, hoặc đi tìm Hoàng Duyệt gây sự thì phải làm thế nào? Cũng không thể cứ thế để cục diện rối rắm này lại được.
"Được rồi." Thấy Hoắc Miên không muốn, Tần Sở cũng không miễn cưỡng.
Anh nhìn đồng hồ đeo tay, đã tám giờ rồi.
"Em có đói bụng không? Có muốn ăn gì không?"
Hoắc Miên lắc đầu…
"Bệnh viện xảy ra chuyện gì à?" Cảm thấy tâm trạng Hoắc Miên sa sút, Tần Sở không nhịn được hỏi.
"Không, chẳng qua là em vừa đổi khoa làm việc, chưa quen lắm thôi."