"Không có gì." Hoắc Miên nghẹn ngào quay đầu sang chỗ khác.
Tần Sở cưng chiều lau nước mắt trên mặt Hoắc Miên. Cô lập tức kéo tay anh xuống.
"Đừng nhúc nhích, sẽ chảy máu."
"Được." Tần Sở mỉm cười, không nói nhiều.
"Được rồi, anh có cho nhân viên GK chuyển ca không?" Hoắc Miên đột nhiên nghĩ đến chuyện này.
"Có."
"Thật sao?" Hoắc Miên nghi ngờ hỏi lại.
"Không tin thì em có thể tự xem." Tần Sở lấy điện thoại, mở camera giám sát trong tổng bộ tập đoàn cho Hoắc Miên xem.
Quả nhiên, các nhân viên đều đi làm bình thường, lúc này Hoắc Miên mới yên tâm.
"Anh bị thế này rồi, hôm nay ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe, đừng đến công ty."
"Không sao, truyền dịch xong thì anh đi."
"Không được, truyền dịch xong cũng không cho đi, ở nhà nghỉ ngơi cho em." Hoắc Miên ra lệnh.
"Em sẽ ở cùng anh sao?" Tần Sở hỏi.
Hoắc Miên hơi xấu hổ, không trả lời, cũng không từ chối.