"Không sao." Tuy Tần Sở nói không sao, nhưng sắc mặt của anh đã tái nhợt.
Hoắc Miên là nhân viên y tá, cô nhìn là biết cơ thể Tần Sở không khỏe.
"Tần Sở, mau nói cho em biết, anh khó chịu ở đâu?" Hoắc Miên rất lo lắng, vừa rồi anh còn rất khỏe, sao bây giờ lại đột nhiên như vậy.
"Ở đây hơi đau." Tần Sở chỉ bụng, từ từ nói.
Hoắc Miên sờ sờ vị trí Tần Sở chỉ: "Chắc không phải là viêm ruột thừa, đây không phải là vị trí ruột thừa. Không được, không thể kéo dài, chúng ta lập tức đi bệnh viện."
"Không cần, không sao mà."
"Không được, anh phải nghe em." Hoắc Miên nổi giận. Tần Sở là tiến sĩ y học của trường đại học quốc tế hàng đầu, cơ thể khó chịu lại muốn cắn răng chịu đựng, thật sự là vô lý.
"Chỉ là bị viêm ruột mà thôi, không phải chuyện lớn." Cuối cùng Tần Sở cũng nói thật.
Hoắc Miên hơi ngẩn ra: "Viêm ruột? Tại sao lại bị viêm ruột? À đúng rồi, chúng ta vừa ăn hải sản. Trời ạ, anh không thể ăn hải sản sao?"