"Anh có ở đấy không?"
"Anh đây." Tần Sở ở đầu bên kia lập tức đáp lại.
"Nghe nói… công ty của các anh tuần tới phải làm ca đêm à?"
"Ừ."
"Tại sao?"
"Vì làm ca đêm cũng không tệ." Tần Sở trả lời rất tùy hứng.
Đáp án này là sao chứ, Hoắc Miên cảm thấy tập đoàn GK phải làm ca đêm chắc chắn là có liên quan đến cô.
Cũng không phải là cô tự ảo tưởng mà là đúng lúc cô phải trực ca đêm thì cả tập đoàn GK cũng phải làm theo, sao lại trùng hợp như vậy được chứ?
"Tám giờ sáng mai em được tan làm rồi."
"Trùng hợp thế, sáng mai anh cũng tan làm lúc tám giờ." Tần Sở trả lời.
Hoắc Miên dở khóc dở cười…
Trùng hợp gì chứ, rõ ràng là anh đổi lịch làm việc theo giờ làm của cô mà.
"Sáng mai tan làm thì anh sẽ về nhà à?"
"Ừ."
"Vậy mai chúng ta nói chuyện đi, em có vài lời muốn nói với anh."
"Được."
Sau khi nhắn tin xong, Hoắc Miên thở dài… Không còn tâm trạng gì để ăn uống nữa.