"Ấy, anh Lưu… Chuyện này… Thật ngại quá, nhưng tôi không thể đồng ý lời đề nghị của anh được." Hoắc Miên vốn chỉ định dạy dỗ cho tên Lâm Minh Vũ thích tỏ vẻ giỏi giang rồi xem thường bằng cấp của người khác mà thôi. Nào ngờ lại bị anh ta coi trọng, còn yêu cầu làm bạn gái nữa.
"Vì sao? Chúng ta rất phù hợp mà? Cô hiểu kiến thức chuyên ngành của pháp y như vậy, giữa chúng ta có rất nhiều điểm chung. Sau khi kết hôn tôi có thể đưa cô sang Mỹ đào tạo chuyên sâu, thi lấy một cái giấy phép hành nghề bác sĩ về. Với tài năng của cô thì hoàn toàn có thể làm bác sĩ khoa mắt hoặc khoa ngoại thần kinh. Cô còn trẻ như vậy, chắc hẳn là vẫn còn những ước mơ này chứ?"
"Anh hiểu lầm rồi, giấc mơ cửa tôi chỉ đơn giản là được làm một y tá nhỏ nhoi bình thường. Ha ha, bây giờ tôi cũng rất vui vẻ, không muốn đi đào tạo chuyên sâu làm gì cả, cũng không muốn thi giấy phép hành nghề bác sĩ."
"Tại sao?" Đây là lần thứ hai Lâm Minh Vũ hỏi lý do.