"Không phải là loại bỏ, mà tôi chỉ cảm thấy bằng cấp của chúng ta chênh lệch khá nhiều, hoàn cảnh cũng cách nhau quá xa, căn bản không thích hợp, nên không cần phải bàn thêm nữa."
"Tôi không ngại."
"Nhưng tôi lại rất để ý." Hoắc Miên cười nói.
Lúc Hoắc Miên mỉm cười, hai bên má cô xuất hiện hai má lúm đồng tiền nhỏ, nhìn rất đẹp mắt.
Lâm Minh Vũ thừa nhận, trước khi đến xem mắt, anh ta chưa hề để mắt đến cô y tá thực tập nhỏ bé này.
Anh ta chỉ đi vì nể mặt chị họ mình mà thôi, nhưng sau khi tiếp xúc thì anh ta phát hiện ra cô y tá này khá đặc biệt.
"Tôi không ngại thì cô còn để ý làm gì chứ?" Lâm Minh Vũ phiền muộn hỏi.
"Vì tôi biết lượng sức mình." Hoắc Miên tiếp tục cười.