"Em nói, em mang thai." Ngô Hiểu Tuyết nhắc lại lần nữa.
"Em không nói đùa đấy chứ?" Ninh Trí Viễn miễn cưỡng nở một nụ cười.
"Tất nhiên là không phải rồi, sao em phải nói đùa về chuyện này chứ, em cũng không ngờ lại như vậy, rõ ràng là em có uống thuốc tránh thai rồi, nhưng có thể là do dứa bé này mạng lớn."
"Nhưng mà… Anh thấy quá bất ngờ."
Ngô Hiểu Tuyết nghe xong liền mất hứng, hung hăng đẩy Ninh Trí Viễn ra.
"Anh cóý gì? Anh muốn em phá thai ư? Nói cho anh biết, em sẽ không nạo thai, nạo thai rất đau, em là bác sĩ khoa sản em biết."
"Ý anh không phải vậy, em bình tĩnh một chút."
"Em không bình tĩnh nổi, Ninh Trí Viễn, anh nói xem, rốt cuộc anh có cưới em không, nếu anh không quên được Hoắc Miên thì anh quay lại mà tìm cô ta, em tác thành cho hai người đấy."
Ninh Trí Viễn bất đắc dĩ trả lời: "Hiểu Tuyết, chuyện này liên quan gìđến Hoắc Miên chứ?"
"Anh đừng nghĩ là em không biết, trong lòng anh vẫn còn nhớđến cô ta."