Hoắc Miên cũng cười: "Được, cô làm lớn lên đi, đến lúc đó có cả truyền thông tham gia thì càng tốt, rồi không những bệnh viện chúng ta nổi danh, mà giáo sư khoa phụ sản là côđây cũng sẽ nổi tiếng. Đương nhiên, lúc đó tôi cũng sẽ tâm sự với các phóng viên đó, kể cho họ xem cái gì gọi làđạo đức cơ bản của nghề bác sĩ."
"Cô…?" Ngô Hiểu Tuyết không ngờ là Hoắc Miên lại khó trị như vậy, đầu óc cô phản ứng quá nhanh, khiến cô ta có chút không theo nổi tình hình.
"Nếu cô nghĩ tôi là người dễđối phó, vậy cô sai rồi, thực ra tôi không phải là người dễ hạ gục như vậy đâu." Hoắc Miên khiêu khích nhìn Ngô Hiểu Tuyết, nói xong đứng dậy đi ra ngoài, khiến Ngô Hiểu Tuyết tức đến mức mặt mũi xanh lè xanh lẹt…
Vốn dĩ Ngô Hiểu Tuyết hoàn toàn không ghét Hoắc Miên đến mức như vậy, nhưng Hà Mạn lại năm lần bảy lượt đến châm ngòi. Mặc dù Ngô Hiểu Tuyết cũng biết Hà Mạn không phải là kẻ tốt đẹp gì, nhưng những lời Hà Mạn đã nói lại ảnh hưởng đến cô ta khá nhiều.